Dear Iris #258.1: Out of sync
Trật nhịp.
Tôi đọc cuốn “Bên nhau trọn đời” chỉ vì một câu trích dẫn ưa thích của Chen.
Xem hết các phim của Ghibli vì Hat thích.
Xem Itaewon Class và Kingdom vì Flora có xem.
Và Private Life theo Sunflower.
Luôn luôn muộn một nhịp, luôn luôn không theo kịp đoạn phim mà người ta đã xem tới…
Nhưng trật nhịp rồi thì xem làm chi nữa?
———————
Không hợp.
Tôi ưa phim Mỹ, loại viễn tưởng, hoặc đau não một chút. Không thích ngôn tình dở hơi hay drama sướt mướt lồng các tình tiết vô lí kiểu Hàn. Càng xem càng thấy mệt, càng không muốn xem nữa.
Binge được The Boys trong 2 ngày, 5 mùa Breaking Bad trong 2 tuần, nhưng chẳng thể nuốt nổi 1 tập rưỡi Private Life trong 1 tối. Cứ được nửa già 1 tập là đã muốn tắt đi lên giường đi ngủ rồi, khó mà cố được quá.
Nhưng sao không hợp vẫn còn xem?
———————
Thực sự quãng này rất chán chường. Buổi tối về nhà không muốn đưa chân đi dạo nữa. Ở nhà chán phim, chẳng buồn game. Bà ngày một yếu. Trời lại đến mùa thiếu nắng. Người càng xa cách nhau. Đầu lúc nào cũng nặng. Người lúc nào cũng mệt. Việc chẳng bao giờ xong. Sếp mãi chưa được gặp lại.
Tôi có thể tựa vào đâu đây hả em?