Kyle the Dreamer #30: Blooming

For a bizarre dream, 2020/09/20.

Tôi có một cái hẹn sáng sớm mùa thu với Sunflower. Ấy vậy mà, trời mưa, nên cuộc hẹn bị hủy. Vậy nhưng, ngoảnh qua ngoảnh lại, tôi đã thấy mình đứng chờ đầu ngõ nhà cô rồi.

Và cô xuất hiện. Chỉn chu. Rảo bước đi nhanh qua đường. Đi ăn sáng hay đi đâu đó có việc, tôi cũng không biết nữa.

Khi cô đã khuất bóng, tôi cứ để mặc xe mình ở đó, quay đầu thản bước qua khu nhà bên cạnh. Đi ngang đến công viên, bỗng tôi khựng lại. Là Alice. Alice cũng nhìn thấy tôi, ra sức vẫy tay gọi tôi lại băng ghế cô đang ngồi.

Chậm rãi bước tới, nhưng điều tôi không ngờ tới là, với mỗi bước chân tôi đi, khu công viên này lại dày thêm người. Những người trẻ. Đôi ba đứa đồng nghiệp cũ, như Summer hay Hyuna. Một vài bạn học từ lâu, như VA và VT. Nhiều người mang khuôn mặt quen nhưng tên thì tôi không còn nhớ nữa.

Và ngay trước lúc tôi ngồi xuống bên cạnh Alice, thì thấy Flora quay sang từ băng ghế cách đó không xa, thoáng chút bất ngờ vì thấy tôi, rồi lập tức lấy lại vẻ bình tĩnh, như gặp lại một người bạn đã không còn thân từ lâu lắm.

Tôi vừa định ngồi xuống ghế, thì VT đã chạy tới, đẩy tôi ra, và ngồi vào chỗ đó. Alice cau mày một chút, rồi lại quay đi. Chẳng còn lựa chọn nào khác, tôi di chuyển tới một góc xa trong công viên, ngồi xuống, và rút điện thoại ra.

Một toán người cao tuổi mang vẻ mặt giận giữ bước tới, xua tôi đi. À, thì ra là, vào giờ này, mỗi ngày, đây là không gian healthy của dân khu này. Không thuốc lá, không rượu bia, không điện thoại. Một bữa sinh hoạt chung, có cho cả những người vô gia cư đến tham gia cùng.

Tôi hiểu, nên không nán lại nữa. Lấy xe, và lượn một vòng. Sunflower vẫn chưa rep mess, còn con đường thì ngày một vắng người hơn.

Cho đến khi không còn một ai khác nữa…