Dear Iris #228: Good nights

Hừm.

Dạo này đêm đến bị mất ngủ hơi nhiều. Dù là đã được nàng chúc ngủ ngon (tương đối) đều đặn, hay đã thử vận động nhiều hơn, hay thức đến 1r 2h sáng, nhưng cuối cùng kết quả vẫn như 1: trằn trọc tới gần sáng mới ngủ được, hoặc là chập chờn 1 đêm thức giấc 9981 lần. Và, lạ ở chỗ, với giấc ngủ như thế, nhưng ban ngày lại không thấy mệt mỏi gì lắm, chỉ đến tối mới thấy buồn ngủ sớm hơn thôi. Rồi lại quay lại cái vòng luẩn quẩn: đi ngủ sớm ~> không ngủ được ~> ngày bình thường ~> tối buồn ngủ sớm ~> đi ngủ sớm ._.

Kể ra thì công việc cũng không bị ảnh hưởng gì mấy, thế nhưng, mất đi buổi tối xem phim, mất đi tối muộn chuyện trò, mất đi nhiều thứ có thể làm được trong những lúc ngái ngủ mà không ngủ nổi. Trớ trêu thế đấy, ôm đt xem phim thì mắt cứ díp vào và não không process nổi, nhưng buông đt ra thì mắt lại thao láo và não lại nghĩ linh tinh không dứt 😐

Ấy thế rồi, đến một tối, nghĩ thế nào lại không xem phim mà xem anime. Slice of life cho dễ tiêu, rồi mắt không dứt ra nổi. Tối hôm ấy xem 1 mạch gần 5 tiếng, tới hơn 1h sáng. Xem xong, đặt lưng ngủ một mạch tới lúc mặt trời mọc sáng hôm sau.

Như một người thông thái vô danh từng nói, “Sau này bạn sẽ hiểu, rằng tối hôm ấy bạn ngủ ngon không phải vì được nàng chúc, mà bởi vì bạn đã xem nhiều anime đến mức ngất đi không tỉnh dậy nổi tới tận sáng hôm sau.”

Hay là mình cứ vứt bỏ hết đi để xem anime thôi nhỉ?

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s