Dear Iris #221: 相思

Hồng đậu sinh nam quốc

Thị ngận diêu viễn đích sự tình.

Tương tư toán thập yêu,

Tảo vô nhân tại ý.

Cũng đã lâu rồi, lòng tưởng như sắt như đá, tưởng như đã không thể mở lòng được nữa. Phàm như nước lạnh đã vùi vào đất, không còn chảy qua sông qua suối nữa rồi. Bảo rằng tình yêu chỉ là hư ảo vô thật, lâu đến nỗi không còn nhớ cảm giác yêu là gì nữa.

Tuý ngoạ bất dạ thành,

Xử xử nghê hồng.

Tửu bôi trung hảo nhất phiến lạm lạm phong tình.

Bỗng một ngày đến, trong lòng bỗng sinh tình. Người say tình như say rượu. Giữa thành phố tỉnh táo lại lạc một người say, há chẳng phải chuyện lạ hay sao. Nhấc chén rượu lên, uống một hớp, cạn một ly. Đỏ mặt, tự nhận vì rượu mà say. Chén rượu tràn ly, như tình cảm chẳng thể giữ mãi trong lòng được.

Tối khẳng vong khước cổ nhân thi,

Tối bất tiết nhất cố thị tương tư.

Rượu tràn ly thì thấm vào đất. Tình không tỏ, bỗng hoá thành thơ.

Thủ trứ ái phạ nhân tiếu,

Hoàn phạ nhân khán thanh.

Có tình, mà lại sợ người biết. Có tình, mà lại sợ người đời cười chê. Thành ra chỉ là đơn phương chút tình không khoả, không hay.

Xuân hựu lai khán hồng đậu khai,

Cánh bất kiến hữu tình nhân khứ thải,

Đến khi xuân tới, khi đậu đỏ đã chín trên cây, cũng chẳng thể đưa tay ra hái. Hỏi ai, vì mình khó, người khó hay cuộc đời khó…

Yên hoa ủng trứ phong lưu chân tình bất tại.

Vì mải mê quyến luyến, vì mải nhớ mải nhung, vì trăng vì gió vì hoa, rồi có hỏi đến tình nữa hay không. Hỏi có còn thương người như ngày đầu, hay chỉ còn những râu ria vẽ ra. Hỏi rằng hạt đậu đỏ năm xưa có còn là nó nữa không, hay giờ cây con ra quả chỉ còn là cái bóng vô hồn mà thôi…

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s