Kyle the Dreamer #23: The heart of the sea

For another notable dream, 2015/12/17.

 

[…]
Giữa tháng 12 mà biển động ầm ầm. Không khó để người ta biết được kẻ nào gây ra chuyện ấy. Nhưng lí do vì sao nó xuất hiện vẫn là một điều gây tranh cãi.
Con quái vật biển đích thị là một nỗi ám ảnh khủng khiếp, khi mà ở cái thế giới này chỉ toàn những hòn đảo nhỏ giữa biển cả mênh mông. Và, dường như như thế còn chưa đủ, nó đi đến đâu, mây đen mịt mùng kéo đến đấy, như thể nó là một vị thần được phái xuống thế gian này để trừng phạt loài người vậy.
Ấy vậy mà, trong cơn giông ngày hôm ấy, chúng tôi đã thấy một tia hy vọng lóe lên trong tăm tối…
———————
Không một ai rời mắt khỏi cảnh tượng một con cá voi mình dẹt đang cố hết sức mình, vượt qua những cơn sóng đủ sức nhấn chìm cả những hòn đảo lớn nhất còn sót lại để tiến về phía con quái vật. Con cá khổng lồ mà đứng trước kẻ kia giờ chỉ như một con chuột trước miệng mèo, nhưng đó là hy vọng cuối cùng chúng tôi có được lúc này.
Nhiều phút trôi qua và hy vọng của chúng tôi bị đánh dạt vào một bờ biển gần đó. Con quái vật thì hụp lặn xuống làn nước sâu thẳm để hồi lại chút sức nhằm tung ra một đòn tấn công hủy diệt.
Không biết động lực nào đã khiến tôi bay thẳng một mạch đến nơi con cá voi đang nằm. Và tôi ngạc nhiên thấy tiến sĩ Chris cũng ở đó.
“Chris, là cậu làm à?” – tôi bật ra.
“Ừ. Nhưng hết rồi. Trận quần đảo đã phá hủy hệ thống điều khiển tôi lắp đặt bên trong rồi. Anh mau tìm chỗ nào cao mà lánh nạn đi thôi.”
“Cậu đi trước đi. Cậu là một bác sĩ giỏi, vậy mà trong lúc nước sôi lửa bỏng thế này lại bỏ bê những người cần đến mình. Không thể chấp nhận được! Cứ để mình tôi với con cá voi một chút.”
“…”
“Và, chính vì vũ lực mà con người sử dụng đã khiến thánh thần giáng xuống thảm họa này đấy. Chúng ta sinh ra để làm bạn với vạn vật chứ đâu phải để làm chủ thiên nhiên.”
Chris trố mắt ra nhìn tôi một lúc, rồi cúi xuống nở một nụ cười nhẹ nhàng.
“Có lẽ anh đúng. Vậy tôi quay trở lại nơi mọi người đang chờ đây.”
Tôi vuốt ve con cá. Nó có vẻ mệt mỏi, nhưng ánh mắt nó cho tôi biết nó vẫn còn muốn chiến đấu tiếp. Tôi dang hai tay, áp chặt má vào tấm lưng của nó. Ước gì cánh tay tôi đủ rộng để ôm nó vào lúc này.
“Đi thôi!” – tôi thì thầm.
Và chúng tôi, một người một cá, quẫy đuôi một cái thật lực và lao thẳng ra biển cả mênh mông. Con quái vật gầm ghè ngoài kia không khiến chúng tôi chùn bước chân nữa. Xin lỗi chư thần, chúng tôi sẽ sửa sai, nhưng chúng tôi phải sống sót qua kiếp nạn này đã!
Con cá voi dụ được con quái vào một bờ biển gần đó, rồi bất ngờ bơi vòng ra phía ngoài và dùng hết sức để đẩy con quái lên bờ. Thời gian như kéo dài ra vô tận khi chú cá của tôi gồng mình chịu những đòn đau của con quái kia để tập trung đẩy hết sức mình. Nó có thể gục bất cứ lúc nào, nhưng không, bằng một sức mạnh phi thường, nó vẫn tiếp tục đẩy, đẩy, và đẩy.
Và nó đã thành công.
Tôi hướng mắt nhìn về hòn đảo mà Chris đang đứng. Mắt tôi nheo lại giữa làn sương mờ. Tôi không thấy được cậu ấy, nhưng chắc chắn cậu ấy đang ở đó, và biết phải làm gì.
“Rời khỏi đây mau” – tôi hét lên, hy vọng con cá voi hiểu lời mình.
Bám chặt trên người nó, tôi nhắm mắt lại, cảm nhận từng đợt sóng nhẹ dịu dàng ôm lấy cơ thể đã ướt sũng nước của mình. Tiếng gào rú đau đớn của con quái vật vang xa hàng dặm. Tôi biết. Hòn đảo rộng lớn mà tôi chúng tôi vừa đẩy nó lên là trung tâm dữ liệu lớn nhất thế giới, và có lẽ toàn thế giới đã nghe lời Chris mà điên cuồng gọi điện và nhắn tin. Ở gần như thế thì sóng điện từ phát ra sẽ giết chết nó trong vài phút…
“Anh T!”
Chris đã chờ sẵn ở đó khi chúng tôi lên bờ. Tôi để lại con cá voi ở đó và quay đầu hướng thẳng vào phía đống đổ nát phía trong.
“Mà này, cậu đặt tên cho con cá chưa? Gọi nó là Sam đi. Chúc mừng Giáng sinh cho cả 3 chúng ta”
“Vâng. Nhưng anh không nghỉ ngơi đi, đã đi vào trong thành phố làm gì?”
Tôi không nói gì, chỉ giơ một tay chào, và chậm rãi bước tiếp. Đằng xa, loáng thoáng tiếng con trai tôi “Ba con hồi xưa cũng là bác sĩ đó chú Chris. Chắc ổng lại lên cơn bệnh nghề nghiệp rồi”.
Tôi mỉm cười. Thằng khốn này, để ba mày làm anh hùng thầm lặng chút không được sao…
Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s