For another notable dream, 2012/12/19.
Trong giấc mơ ấy, tôi là con trai cả trong 1 gia đình 4 người. Còn một em gái nữa. Chúng tôi chuyển đến một thành phố xa xôi sống.
Và vào 1 đêm, tất cả chúng tôi có chung một giấc mơ: Với sự thông minh và sắc sảo của mình, em gái tôi đã tìm cách giết tên hoàng tử của thành phố đó.
Và ngay hôm sau, tin ấy lan rộng ra toàn thành phố. Em gái tôi bị buộc án tử, chỉ vì một giấc mơ.
Chính cha tôi cũng quyết định mệnh lệnh ấy phải được thi hành. Mẹ thì, tôi biết, rất đau khổ nhưng vẫn phải thuận theo ý cha, và theo riêng bà nữa.
Tôi thì nhất quyết kêu gào, phản đối cái án dành cho em tôi. Nhưng em thì dường như lạnh tanh, chấp nhận số phận khắc nghiệt.
Buổi sáng hôm ấy, khi tôi đang đầm đìa nước mắt, còn em gái tôi đang nấu dầu sôi sẽ dùng để tưới lên người của chính nó, thì trước cửa nhà tôi, một người lính dùng mũi tên giết chết con ngựa của ông cụ bên đường, đồng thời lột da khi con ngựa còn đang giãy chết. Ông cụ khóc như bưng, như thể con ngựa ấy chính là đứa con của ông vậy.
Lập tức, cha tôi xông thẳng ra ngoài, toan xử tên lính kia. Và hắn chạy. Cha tôi thì cứ đuổi.
Và nhiều năm trôi qua, tên lính vẫn cứ chạy trốn, và cha tôi vẫn cứ truy tìm. Cứ thế, cứ thế, đến khi cả hai đều đã già yếu, đều đã gần đất xa trời.
Cuối cùng, cha tôi gục xuống giữa nền cát vàng phương bắc. Với chút sức lực cuối cùng của mình, ông đã nói 1 câu cuối: “Con gái, cho cha xin lỗi”
Có lẽ, cuối cùng, ông đã bày tỏ rõ tấm lòng của mình, khi tội ác của ông đã qua đi bao nhiêu năm rồi. Để nhắc nhở rằng đó đã và sẽ là thứ ông không bao giờ quên được…