Dear Iris #77: As an old habit

3 giờ sáng ngày 27 tháng 4, tôi trở về nhà sau một ngày đêm rất dài. Nắng, gió và nhiều tiếng đồng hồ vạ vật ở sân bay khiến cho mươi phút cuối cùng thản bộ trên con đường Cầu Giấy vắng hoe tưởng chừng như dài ra vô tận. Lúc ấy, thực sự chỉ muốn đặt lưng xuống giường và đánh một giấc hết nguyên ngày hôm sau mà thôi. Vậy mà, có một sự bất thường không ngờ tới đã khiến cho cơn buồn ngủ của tôi tự nhiên bay mất: Cuốn lịch vẫn đang để ngày 22!

 

———————

 

Chẳng là, tôi có một thói quen nho nhỏ, là mỗi sáng, trước lúc đi làm và sau khi đã tưới chậu cây ngoài ban công, tôi sẽ xé lấy một tờ lịch bloc, cũng có một phần để nhớ ngày cho mail đi mail đến, nhưng chủ yếu là để nhắc nhở bản thân mình rằng thời gian vẫn đang trôi đi không ngừng và nó chẳng hề chờ đợi ai cả. Bởi đã từng có lúc, tôi lạc lối giữa dòng thời gian cuộn chảy không ngừng, như con Cá thả trôi mình theo dòng nước lạnh, bỏ quên mình giữa lưng chừng buổi sáng của cuộc đời…
Tôi biết, sau ngày ấy, tôi đã hứa với mình rằng sẽ không bao giờ để bản thân rơi vào trạng thái ấy nữa, rằng tôi còn trẻ, và còn ngu, và thời gian vẫn cứ đều đều trôi dù cho tôi có làm gì hay không chăng nữa.

 

———————

 

5 ngày không xé lịch, nhưng kì lạ thay, nó lại khiến tôi mỉm cười. Bởi vì lúc ấy, tôi đã nhận ra rằng, đôi khi dừng lại một chút cũng không phải chuyện không hay.

Và rồi hôm nay, tôi lại thấy cuốn lịch nằm đó, để dành ít ngày chưa xé…

20170610_182653

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s