Iris ạ…
Trên cánh tay phải của tôi có một vết tròn nhỏ xíu, màu sẫm hơn màu da một chút. Ấy là vết bỏng tôi dính phải khi bưng bát hương trong đám tang ông ngoại. Bình thường thì phải chú ý lắm mới thấy được nó, bởi, như tôi nói đấy, nó chỉ sẫm hơn màu da một chút xíu mà thôi. Nó đã hết đau lâu rồi, và tôi cũng nghĩ rằng nó đã gần như tan hết rồi cơ đấy.
Những ly rượu đổ qua cổ họng tôi, xuống tới dạ dày, vào ruột, và qua đó ngấm vào máu. Tôi nghe thấy tim mình đập thình thịch vội vã. Máu chảy mạnh mẽ qua khắp các giác quan. Tôi thấy mình run lên từng hồi. Mắt mờ đi. Tai ù lại. Đầu như muốn nổ tung…
Và vết bỏng hiện lên đỏ tươi như máu mới.
Tôi say rồi. Phải, chắc chắn là tôi say mất rồi…